nơi cây mọc
với trung bực thạnh, mặc thùy trang, đạt thu
nơi cây mọc, đá sỏi già, đất cỗi
gọi tên chi xứ Trảng, ơi! quê nghèo.
Mẹ ở đó, lầm than đeo suốt tuổi!
Cha một đời còn đen hẩm đen hiu!
quanh cây mọc, bao nhánh còi, lá úa
bọ sâu nào ăn mất thuở tươi xanh?
Em ở đó, lạ xa từng mảnh lụa
Chị phai tàn theo bát cháo, tô canh
nơi cây mọc, chim muông dường biếng hót
đất Thánh trầm u ẩn điệu kinh vang
Tha la đó ai về thăm một sớm?
Gia lộc kia bao kẻ vẫn chưa hoàn?
quanh cây mọc, những mái chòi xiêu dột
trẻ sinh ra dăm đứa bước vô trường?
còn khuya khoắc mồ hôi dầm rơi hột
sáng tinh sương người tất tả ra đường
nơi cây mọc, xưa bom dày đạn xéo
vết thương còn như rỉ máu thêm ra
bạn bè đó, chung thời cam phận héo
người thân kia lam lũ, thoạt trông già
quanh cây mọc, núi sông buồn lưu vực
cảnh sinh tình áo não buốt năm canh
người viễn xứ động lòng thương rất mực
nguyện mai về cho trái ngọt, cây xanh?