tình anh chiếc bóng
với đời như tiếng khóc
lệ người hoen chân qua
em đi chiều gió lộng
anh rớt theo nắng tà
với tình như lá úa
một thời cây tươi xanh
không dưng mà nắng hạ
rơi rớt buồn mênh mông
em qua bằng gót mộng
dấu ái hằn nét son
như bừng lên nhựa sống
anh ngả nghiêng mất còn
anh lo vàng thế hệ
cái chết chờ chốn nao?
khi tình em đợi trước
yêu mãi trên dốc cao
với buồm yêu tiếng gió
lặng sầu cây không rung
nơi đâu bờ bến lạ?
anh thiết tha đến cùng
với tình anh chiếc bóng
lạnh lùng trong xanh xao
em thơm ngàn đóa mộng
xiêm áo nào chiêm bao?